Hữu thủy vô chung

hai đứa ra đi cùng thời điểm
mượn chốn quê người để yêu nhau
đời vốn tạm đất người cũng tạm
nên tình đành có trước không sau

Cuối năm ngồi nhớ

người cuối năm nhớ hoa đào nở
ta cuối năm nhớ luống cải vàng
phải chi có lại ngày năm cũ
hai đứa ngồi cùng đón xuân sang