ngang qua dòng sông thơm hoa cỏ
nhớ một người tóc gió thôi bay
chiều ơi xanh quá hồn niên thiếu
một thưở cùng em qua chốn này
tháng chạp hoa mai vàng chớm nở
hồng nhan em sao vội bước quay về
chưa đọc hết một chương kinh Phật
đã ngộ rồi sinh biệt tử ly
thắp nén nhang trong ngày tịch mịch
thả lên trời ngọn khói nhớ thương
ba nghìn thế giới đi quanh quất
chẳng biết nơi nào là cố hương
ngắt đóa hoa bên vườn vương phủ
về thả trên dòng sông nước xưa
một sát na thôi là đã đủ
sông thơm hoa lá đến bao giờ
tôi về đây phố cũ
rêu xanh phủ kín hoàng thành
em giờ nằm trên núi
mộ buồn lau lách vây quanh