Giang hồ đi một dép

khi Hoàng Dung nắm tay Quách Tỉnh
Âu Dương công tử chết âm thầm
khi Triệu Minh đi cùng Vô Kỵ
tình nhà nợ nước đã đành quên

võ lâm cũng có hồi mạt vận
anh hùng hào kiệt rụng như sung
giang hồ đầy bàng môn tả đạo
người hóa thành ma qủy hóa thần

em hóa thành mơ  đờì hóa mộng
tâm tà tâm thiện hóa tâm mê
đời có quá nhiều ngụy quân tử
nên đời như thực lại như hư

sống giữa cái thời trồng chuối ngược
mới hay Tây độc với Đông tà
giang hồ chỉ có đi một dép
khác gì độc cước nhảy loi choi

ta cũng nhảy tưng bừng nhịp điệu
mà không qua khỏi Nhạn môn quan
đời buồn quá chợt thèm chén rượu
ngồi nhìn mây bay mỏi dặm ngàn

nhà sư chống gậy chiều qua núi
ghé Tàng kinh các bóng trăng soi
cái có cái không còn không nhớ
thì nhớ chi cái bóng cuộc đời

PHẬT ở nơi nao

lên chùa không mang theo hoa quả
chỉ mang đao kiếm giấu trong người
nhiều khi thắp nén nhang lạy Phật
mà trong lòng muốn giết Phật chơi

ta đã có bao lần động thủ
giết đi Phật tánh ở trong lòng
cũng có đôi lần nghe sám hối
để đời còn đọng chút từ tâm

này như hạt giống vùi trong đất
thêm chút duyên lành sẽ trổ hoa
gieo hạnh từ bi này cũng vậy
lòng không chấp tướng ở bên ngoài

có người chẻ tượng ra làm củi
bên vườn hơ ấm mấy thân hoa
Phật đã hóa thân thành ngọn lửa
nửa khuya sưởi ấm ánh trăng tà

chép vạn trang kinh còn chưa ngộ
huống chi chưa niệm một câu nào
đứng ở bên ngoài nghe thuyết pháp
giật mình hỏi Phật ở nơi nao

cái mà ta tưởmg rằng như có
chỉ là hư ảnh của phù vân
một sớm bên vườn nhìn hoa nở
chợt thấy an nhiên cả cõi lòng

uống cà phê với bạn ở cư xá Thanh Đa

ly cà phê đen
vài điếu thuốc
dăm ba khuôn mặt bạn bè
những thằng bạn của một thời tuổi trẻ
giờ già chát ngó thất kinh

đứa làm thinh
quanh năm trùm mền đi ngủ
ta cũng một thời
chẳng biết làm chi

đứa rã mộng công hầu
ngồi khâu giày cỏ
đôi khi buồn ngâm vài câu thơ cũ
nhớ bạn bè hào sảng câu ca

đứa buôn hình bán bóng
khắc tượng vẽ tranh
bán đức tin
buôn hoài bão
ta cũng bao phen
bán mộng lên trời

đứa mở lữ quán đón khách biên đình
vắng Thúy Kiều biệt tăm Từ Hải
câu thơ buồn treo gió
hai chữ hồ trường héo ruột gan

đứa dựng biển bên đường
bán cơm bán cháo
bán mộng mị bán chiêm bao
bán nổi tương phùng trong ly tán

đứa làm huấn đạo
tiên học phí hậu học văn
thầy dạy kiếm cơm
trò học kiếm việc
đôi khi thầy trò cùng thất nghiệp
chào nhau ở quán bia ôm

hiếm hoi lắm
có đứa làm quan
may quá chỉ là quan nhỏ
chơi được
cuộc rượu mênh mang nghĩa bạn bè

buổi sáng ở cư xá Thanh đa
uống cà phê với vài ba đứa bạn
đứa vội vàng nói dăm ba tiếng
hớp một vài hơi
đi làm
đứa tà tà hút xong gói thuốc
uống cạn bình trà
rồi biến
đứa muốn ngồi nán cho qua buổi sáng
vợ gọi phôn giuc giã kêu về
đứa con ới
đứa cháu ơi
ngửa mặt than trời
đã sinh ta sao còn sinh thêm phôn với phiếc
bước chân đi di động di iếc cũng đi theo
chào buổi sáng cà phê
còn buổi chiều sắp đến
hẹn với đêm cuộc rượu quan hà