Thi ca

thi ca giống như người tình cũ
có khi về lây lất hồn xưa
những xưa và cũ này ly tán
tựa đời người hao hụt giữa thiên thu

Sắc bất ba đào

soi mình trong ánh mắt em
ta như thuyền lạc ở trên sông dài
một mai ngắt tạnh ba đào
tình là giang tố phương nào hở em

Mây ngoài quan ngoại

có một lần qua sông biển nọ
mà nghe sóng gió nói muôn trùng
hỡi những cánh buồm xa bến nước
rồi sẽ treo đầy mộng cố hương

một lần nữa qua rừng núi biếc
nghe lời ghềnh thác với triều khê
hỡi những đám mây trời phiêu bạt
hãy cứ lang thang để nhớ về

có một lần một lần như thế
người đi như gió lướt qua truông
mây vẫn còn bay ngoài quan ngoại
buồm đã phai màu mộng cố huơng

Lời Đại ngàn

người mang một nụ cười
hôm qua không còn nữa
ngày như đếm nhịp rời
theo bước chân buồn bã

chiều rơi trong mắt nhớ
bóng tối cũng khôn cùng
người mang nổi tìinh buồn
đi không lời giã biệt

đại ngàn lên gió nổi
lá rụng suối hoa rừng
người chỉ là giọt nước
cho tình sầu rưng rưng

tiễn biệt

tiễn

tiễn người đi ngàn dặm
tim lăn theo dặm ngàn
cất tiếng cười vang động
trăng sao rụng hai hàng

biệt

gió vẫn còn lay động
bóng lá trong sương mù
người hôm qua mới tiễn
giờ biền biệt nơi mô