Một Hôm Về Lại Quê Nhà

một hôm về lại quê nhà
chợt nghe lòng mình thấm mệt
đời vẫn còn nở hoa
sao lòng buồn như đá

rêu xanh trên tường thành cũ
hình như lâu lắm đã khô rồi
nắng xưa mùa hạ cũ
còn hiền tà áo ai qua
giờ nắng như lửa đổ
mới hay mình đã già

một hôm về lại Huế
nhìn mãi một dòng sông
tháng hạ tìm mỏi mắt
không thấy một cành mây

đường thành hoa phương nở
đi qua nhớ một thời
hoa rơi trên vai nọ
sương rơi trên mặt người

ngồi bên hè phố cũ
nhớ hạt bụi nào bay
hình như là niên thiếu
còn in trên dấu giày

đi qua những con đường cũ
lòng không còn rưng rưng
đời không buồn mới lạ 
đất đá cũng vô thường
nói chi đời phiêu dạt

một hôm trở lại nhà
nghe chừng như mọi thứ
đã cũ mèm hơn xưa

Đêm ngủ bên chợ Thông
Huế tháng bảy 2019

Bài thơ đầu tiên cho con


Cha đã nói với con về đồi A1. 
 "Hauts les mains" dõng dạc, oai hùng.
Buộc De Castries cúi đầu buông súng !
Cha đưa con qua ĐácTô,PleyMe,Đồng Xoài, Bình Giã.
Cha ! Con ! Dòng lịch sử.!
 Hoàng sa !
Trường Sa 
Nước Nam ta.
Mười Sáu tuổi, lần đầu sinh nhật !
Ước mong con thành người chân thật.
Cha đọc cho con "Lời Mẹ Dặn"  năm nào? 
"Yêu ai cứ bảo là yêu,
Ghét ai cứ bảo là ghét 
Dù ai  ngon ngọt nuông chiều.
 Cũng không nói yêu thành ghét.
Dù ai  cầm dao dọa giết .
Cũng không nói ghét thành yêu.
Con lớn lên !
Con ...?
Ai chiếm Hoàng Sa để sông Hàn dậy sóng ?
Ai cướp GacMa để Dân Tộc Căm hờn ?
Ai há mõm ?
Ai nhe nanh?
Ai lè lưỡi nuốt cả Biển Đông ?
Văng vẳng lời mẹ dặn
Gầm măt,! 
Cúi đầu.!
Không hé nửa lời! 
Cha chẳng là cha nữa !

Cha chẳng là cha nữa ! 
Con Yêu!

NGUYỄN HỮU ANH TÀI