Màu Xám

phố sá bây giờ cúp điện thường xuyên
ai cũng sợ ngồi nhìn bóng tối
chưa tới tám giờ người già đi ngủ sớm
tuổi trẻ lang thang dưới ánh đèn mờ

thành phố giống như một nhà thờ
thành phố giống như bức tranh tỉnh vật
tên họa sĩ nghèo chỉ có một màu xám xịt
những người tuổi trẻ khóc tương lai
tuổi trẻ bây giờ ốm đói xanh xao
nên tình yêu cũng thiếu điều chết yểu
cơm áo mộng đời nhiều khi bức tử
hai đứa âm thầm định chít khăn sô
ôi tình yêu chỉ đếm được từng giờ
qua một ngày là mừng thêm một buổi
qua một năm là chuyện kể truyền kỳ

thời đại bây giờ ám chướng u mê
nên chúng ta hóa ra người vô vọng
đêm chờ trăng lên ngồi nhìn lại bóng
đem chờ sao lên đếm mộng trên trời
trăng sao quá xa vời
mộng cũng mỏi đường bay rã cánh
nếu cuộc sống không còn niềm hy vọng
thì lấy gì để thoi thóp ngày mai