Em Xưa Lụa Là Phố Huế

           
có hôm ngồi bên phố chợ
cà phê khói thuốc mơ màng
từ khi gặp em bên quán
cà phê từ đó mê man

bạn bè khi không khi có
cà phê buổi có buổi không
nhiều hôm ngồi im một xó
hết tiền đành nhớ bâng khuâng

hãy cứ hồn nhiên mà sống
đời cứ vô tình mà quên
mùa xuân vì hoa mà đến
hoa tàn xuân biệt tăm

ta theo đời đi lên núi
nằm nghe sấm chớp mưa dầm
cõi đời buồn không thể nói
chập chờn trong cuộc tử sinh
                
một hôm ngồi bên sông nước
giang hà ngồi uống rượu chơi
bóng chiều chìm trong khói sóng
gặp em cứ ngỡ nhầm người

mới hay trong thời luân lạc
nổi trôi nào chẳng riêng ai
em xưa lụa là phố Huế
em giờ bạc áo sờn vai

vẫn là em người năm cũ
nói cười như chuyện ngày qua
em ơi đừng làm tôi nhớ
một thời tươi đẹp như hoa

vẫn là thì thầm câu chuyện 
ngỡ  như ngày nọ ngày kia
em ơi đừng làm tôi nhớ
một thời xưa ở quê nhà

Trong Cõi Rã Rời Mưa Nắng

( Cà phê một buổi bên vườn nhà anh T.Đ.Sơn Cước cùng Ngô Anh )
vườn hoa nhà t.đ.s.c


trong cõi nắng mưa rời rã 
phảng phất màu năm tháng tàn phai
mùa xuân lưu lại bên đời nọ
những cánh hoa thơm những dấu hài  
nhiều khi đứng lặng nhìn hoa nở
thế giới này chợt thấy hư hao
huống chi chung sống cùng thiên hạ
trong cõi bon chen những muộn phiền
nhiều khi đứng giữa trời ngắt tạnh
thấy lòai người nổi gió mưa lên

khi tóc xanh không còn xanh nữa
thấy nắng là mưa cũng chẳng buồn
bao mùa mưa nắng qua như thể
chưa từng đi đến cõi phù sinh
em và tôi cũng chưa từng gặp gỡ
bên đường sương khói của hòang hôn
dẫu đã bao lần chia tay giữa
thanh xuân rã mộng chốn hoang đường
chia tay giữa bến bờ lưu lạc 
quê nhà xa quá một trùng dương

một hôm ghé bên vườn gió thổi
có lá vàng phai mới chớm mùa
những chiếc phong linh treo ngoài mái
thoảng nghe trong gió tiếng chuông chùa
cũng giống như đời người mới đó
mà giờ như vạt nắng vào thu

               San Jose 9/14/15

Bay Theo Những Cánh Hoa

trong u tịch của tháng ngày 
chợt vọng tiếng cười xưa rạn vỡ
giật mình những cánh hoa mỏng manh
nhẹ nhàng bay trong gió
tuổi trẻ cũng bay theo
ôi những mùa xuân xưa ở Huế
em đứng ở góc nào trong phố cũ màu rêu
bàn tay nhỏ vẫy sương mù
cánh chim bay ngoài nổi nhớ
mưa mùa đông trầm ngâm một nổi buồn rất Huế
ướt cả giấc mơ

giữa cuộc đời bát ngát những chia lìa
tưởng chừng không bao giờ gặp lại 
dẫu chỉ một lần trong thế giới tàn phai