Em Bỏ Thành Xưa

em bỏ thành xưa và cung trời yêu dấu
sáng mai ra đi mà không hẹn ngày về
trời phố Huế muà đông buồn chi lạ
nắng nhạt đôi ngày rồi mưa gió âm u

anh về qua phố cũ đường xưa
tìm chút nắng vàng còn vương trong lá
ngoài giòng sông mưa về như xao động
và trong lòng người mưa gió chẳng yên

em bây giờ còn nhớ không em
những sáng mùa đông phố Huế buồn và dễ thương chi lạ
em theo anh rong chơi ngòai phố sá
rồi ghé quán bên đường ngồi nhìn mưa rơi , mưa rơi

giờ quán xưa anh tìm laị chỗ ngồi
vẫn ghế bàn quen hơi từ thưở trước
ngoài trời mưa , mưa buồn phố ướt
đã xoá hết rồi dấu vết chân em

còn những con đường lá cỏ rất quen
sáng em ra đi chợt buồn phai lá đỏ
anh qua sông tìm theo đôi bờ cỏ dại
chỉ thấy đôi bờ hiu hắt mây trôi