Một Đóa Cúc Vàng Nhớ Phố Xưa

qua dòng sông mưa chiều phủ mặt
thấm nổi buồn ướt cả mai sau
tôi nhớ em đi về phố chợ
chốn ngưa xe chen đại nổi sầu 

nhiêu khi đứng bên đường phố la 
chợt thèm tiếng gọi một người quen 
em cũng bao năm rồi không gặp
đời sống dường như đã cũ mèm

một hôm về thấy bên vườn nọ
một đóa cúc vàng nhớ phố xưa
chẳng qua mưa nắng còn mê mỏi
dạt chút vàng phai của bụi mờ

Nhân Ảnh

sớm chào người tóc xanh
chiều về chào tóc bạc
nhân ảnh của trăm năm
mỗi ngày nhìn mỗi khác

Tôi Về Chợt Nhớ

đi qua sông nước
thấy bóng phù vân
em còn đâu đó
nơi phố phường xưa
tôi về chợt nhớ
lá hoa bốn mùa

mỗi người là một
cuộc chơi đọan trường
bao nhiêu ước vọng
hóa ra nổi buồn

không là chi cả
một thóang rồi qua
mà nghe lặng lẽ
lá rơi sau hè