Tháng Chap

những ngày cận tết đi về
đường hoa phố thi bộn bề dấu chân
lối xưa bước lạc xuân hồng
còn trong nổi nhớ muôn trùng đã xa



Những Cuối Năm Buồn

một
ngủ mõt giấc không mộng
tỉnh ra xuân vẫn còn
hỏi thăm hoa lá cỏ
bao giờ xanh nước non

hai
về chào nhau năm mới
khi tình đã cũ rồi
ngập ngừng nâng ly rượu
thấy bóng hoa đào rơi

Những mùa xuân lạ

Đêm ba mươi

đêm ba mươi lang thang ngoài phố
sáng mồng một đóng cửa ngủ vùi
thức giấc hỏi xuân qua rồi hở
ngòai sân vườn lấm tấm hoa rơi

Đón xuân

thiên hạ đón xuân đủ màu hoa lá
tụi mình đón xuân bằng két rượu bia
đêm hoang vu chứa bọn sầu lữ thứ
bao năm lưu lạc vẫn chưa về

Bóng xuân xanh

ra vườn hái mấy nhành hoa cỏ
hái thêm sương biếc ở trên cành
khi không chợt thấy chùm hoa nở
giật mình nhớ lại bóng xuân xanh

Lỡ Hẹn Mùa Xuân

mỗi năm anh hẹn về quê cũ
cùng em đi trẩy hội xuân hồng
bao lần lỡ hẹn không về được
em với mùa xuân vắng bóng anh

thiên hạ rộn ràng vui đón tết
riêng em lặng lẽ một mình qua
tháng chạp nắng vàng lên nổi nhớ
theo bước em về trong thiết tha

hoa hồng đào rụng đầy sân nhỏ
tết đã qua rồi vương vấn chi
sáng em quét lá hoa đầu ngõ
quét cả tàn phai tuổi xuân thì

này em có biết nơi anh ở
xứ lạ quê người hoa tuyết bay
anh một mình với ly rượu nhỏ
không có mùa xuân nơi chốn này

Những Cuối Năm Buồn

Cuối năm mỗi tuần nhớ lại một vài bài thơ cũ viết về cuối năm đã đăng lâu rồi
trên tạp chí Văn, Văn hoc, Thời tập, Nhân văn,Làng văn, Văn uyển, hải ngoại
                                                                                        Ngữ an
một
xưa viết trên trang giấy
mấy câu thơ xuân hồng
hỡi người ngang qua đó
có còn nhớ gì không

hai
rót mãi ly ruơu đời
ướp men buồn viễn xứ
cuối năm lăng lẽ ngồi
nhìn bóng chiều qua phố

ba
bước một bước đi về
giữa năm cùng tháng tận
hồn xanh dại xưa kia
bàng hoàng sương khói rụng