Bên Sông

bên sông ngồi giặt áo
phơi trên nhánh lau gầy
ngày xưa là lụa trắng
bây giờ là mây bay

Nắng Vàng Nổi Nhớ

nắng vàng nổi nhớ  em qua
dấu chân xưa  đọng lá hoa cỏ này
ta ngồi trong bóng chiều bay
nghe hơi lá cỏ đổi thay linh hồn
sợ trăng xanh quá nổi buồn
tay che nhật nguyệt nín cuồng nộ ca
mười năm không đến mà qua
nắng vàng nổi nhớ mưa nhòa nổi chi

Lời thì thầm

lời thì thầm của lá
trong chiều
xôn xao bóng nắng
lời thì thầm cuả hoa
trong đêm
lung linh ánh trăng

lời thì thầm của em
làm sao anh biết được
khi ngày và đêm
biền biệt nơi này

Xuống Núi

nhớ người ta xuống núi
gùi theo nhánh lan rừng
qua sông về giữa chợ
hoa sầu nở sau lưng

Men Say Buồn Năm Xưa

giữa những cành hoa nở
lung linh những mặt người
giữa  tiếng chào xa lạ
là ly rượu đầy vơi

ánh đèn không đủ sáng
soi riêng một nổi buồn
một nổi buồn rất lạ
một nổi buồn tha hương

có ai thầm nói khẻ
cuối năm cuối năm rồi
ly rượu mừng năm mới
men say buồn năm xưa

Ở HUẾ

ở Huế chẳng biết làm chi cả
đi về lãng đãng tựa như mây
có đêm thức đói ngâm thơ khổ
nhiều khi buồn quá hát ru ngày

hát ru cả đời người thầm lặng
như giòng Hương có nói chi mô
sông không nói một lời chi cả
sông trong lòng người Huế là thơ

em cũng là thơ ngoài cõi nhớ
níu đời tôi với Huế thân tình
bao năm tình nọ như sương khói
em ở nơi nào trong lãng quên

đời cứ rứa mà buồn chi lạ
nhiều khi muốn bán cả cung thành
chỉ sợ khi em về qua đó
phố không còn hồn đá rêu xanh

Huế chỉ có hai mùa mưa nắng
nắng thì buồn mưa lại trầm ngâm
may còn có em bên đời nọ
để tôi về thả mộng qua sông

mai kia tình không đầy ngọn sóng
lấy gì đưa đẩy bước em đi
tôi còn lại hai mùa mưa nắng
dựa trăm năm gọi bước em về