Nhòa

xưa chép tâm kinh vào nắng nhạt
nhìn ra thế giới trải đầy hoa
mười năm loạn thế đời lưu lạc
trở lại vườn xưa nắng đã nhòa

Nghìn trùng

phố ở phương đông
phố ở phương tây
người ở bên kia
ta ở bên này
đành đoạn mười năm không gâp
mười năm buồn không hay

Còn Chút Hương Hoa

tôi trồng cây cho đời thêm xanh
tôi trồng hoa cho hương cuộc tình
dù đời không hẹn tình tan biến
tôi cũng còn hoa lá trong tim

như cây xanh đời người qua mau
hương hoa bay tình ngày xưa đâu

Cuộc Về

tịnh lòng  như đá
một ngày cũng qua
vọng tâm như gió
trăm năm cũng là

người về nghiêng bóng 
bên bờ tử sinh
cuộc chơi như có
cuộc về như không

cuộc chơi như đá
cuộc về như hoa

Bến Bờ

bến nào là quán trọ
lưu trú bóng hồng nhan
này em cơn mưa nhỏ
chiều nao qua đại ngàn

bến đời là sóng nổi
dạt xô mộng xuân thì
này em trăm năm nọ
áo hoa lạc lối về

Bài Lục Bát Cho Em

đời không xanh nổi mây trời
để em tuổi nhỏ làm người bâng khuâng
tôi xin làm lá mùa xuân
cho em xanh lại cõi lòng năm xưa

đời không như ý bao giờ
để em tuổi nhỏ ngóng chờ chiêm bao
tôi xin làm ánh trăng sao
cho em giấc mộng ngày nào đã qua

đời không phảng phất hương hoa
để em tuổi nhỏ hát ca muộn màng
tôi xin làm giọt sương tàn
cho hoa lá cỏ vẫn còn ngát hương

đời không là cõi thiên đường
để em tuổi nhỏ biết buồn trần gian
lấy đâu cuộc sống bình an
mà xin đền lại cho em bây giờ