Mở Cửa Thành Xưa

mở cửa thành xưa đợi em về
tôi đã đợi mấy ngàn năm sau đó
kể từ khi em không còn là quận chúa
sông nước buồn hoang phế mấy giấc mơ

Lá Tháng Giêng

về hỏi lá tháng giêng
tình còn xanh mấy thưở
vạt nắng vàng bên hiên
hiu hiu màu khói nhớ
lênh đênh trong mắt nọ
nhạt nhòa trong mắt ai

về hỏi lá tháng giêng
xanh chi màu thơ dại
mưa đôi khi rất lạ
phất phơ tự mắt người

Hoa Tháng Mười Hai

hoa tháng mười hai nở
thấy lại xuân nghìn xưa
em người muôn năm cũ
khuất lấp đến bao giờ

mùa xuân không chờ đợi
vẫn đến vẫn qua
còn em suốt đời trông ngóng
sao không thấy quay về

hoa tháng mười hai nở
ly rượu đỏ men sầu
người mang tình biệt xứ
có nhớ gì ngàn sau

Nghe Những Tàn Phai

đôi khi thấy trên cành cây ngọn cỏ
mỗi cánh hoa là một bóng hồng nhan
nhiều khi thấy trên màu áo nọ
mấy mùa xuân hạ đã phai tàn

Tình Buồn Như Ca Dao

tưởng giếng sâu em thả sợi dây dài
ai ngờ giếng cạn em tiếc hoài sơi dây
Hai câu ca dao lục bát biến thể nghe như tiếng thở dài rười rượi buồn lây lất cả một mối tình
Tưởng giếng sâu mà chưa thả sơi dây , chút hut hẫng cũng chưa có gì trầm trọng. Thả sợi dây xong mới biết đã  lầm rồi làm chết cả niềm tin. Mộng tưởng bao giờ cũng xanh mà thực tai lại là tê tái
Đó cũng là nổi niềm chung của người thời đại bây giờ.Thời đại Thúy Kiều không đoan kết.

Năm tháng đi qua nổi buồn còn ở lại  Phải chi ngày đó, phải chi ...Lại nghe ca dao ai hát
Hình như có mùi hương hoa bưởi thoang thoảng bên vườn. Một mùi hương xưa.
trèo lên cây bưởi hái hoa
bước xuống vườn cà hái nụ tầm xuân
nụ tầm xuân nở ra xanh biếc
em lấy chồng rồi anh tiếc lắm thay

Em lấy chồng rồi đâu phải riêng chi mình anh tiếc mà em lại là người nuối tiếc khôn nguôi
Sao anh không hỏi những ngày em còn không
Biết em có thương không mà hỏi, lỡ hỏi rồi mà không được thì sao. Thôi cứ giữ trong lòng mối tình như hương hoa bưởi  mà có khi vương vấn.cả đời người
ao em vạt tím ngàn sim
nửa nao nức gọi nửa im lặng chờ
yêu nhau từ độ bao giờ
gặp đây giả bộ khói hờ hững bay
                                  Phạm thiên Thư
Khói hờ hững bay tưởng tan biến đâu đó bên trời, ai ngờ lại chìm sâu trong đáy mắt .Ca dao xưa bây giờ không còn nghe ai hát nhưng mỗi lần nhìn hoa bưởi trắng nở bên vườn nhà lại nhớ đến tình xưa..
tình xanh như khói mọc
xưa kia trên cánh đồng 
tình giờ như khói tỏa
lan buồn mấy bến sông
                         Ngữ An