Đời Không Như Trước Nữa

tôi mặc màu áo lính
chìm vào núi rừng xanh
em mặc áo dài trắng
bay qua chốn thị thành
một người đi một nẻo
biết bao giờ găp nhau
mỗi người đi một hướng
chẳng bao giờ găp nhau 

tưởng rằng tàn cuộc chiến
trở lai chốn ban đầu
nói những lời chưa kịp
trước những ngày bể dâu
tôi lại đi lên núi
sống cuộc sống lưu đày
em quay về quê cũ
ngậm ngùi với đổi thay

đời không như trước nữa
đời buồn chán hơn xưa
mười năm sau găp lại
đời đã tàn giấc mơ