Chỉ Có Những Người Mang Nổi Nhớ

những trẻ nhỏ hồn nhiên ca hát
bên hiên nhà thơm quá lá hoa
đâu biết mai kia đời gió nổi
mà ngồi thương nhớ tuổi thơ qua  

ta cũng có một thời non dại
bên vườn nhà nhảy múa dưới trăng
giờ chỉ thấy trăng treo đầu núi
kiếm tìm hoài không thấy dấu chân

bước một bước là xa ngàn dăm
huống hồ gì trượt giữa hư vô
nhiều khi đứng bên ngoài cõi nhớ
thấy đời người mệt mỏi ước mơ

những trẻ nhỏ bao giờ vẫn thế
cứ hồn nhiên cười hát giữa đời
chỉ có những người mang nổi nhớ
vẫn bao la bát ngát ngậm ngùi