Thơ Cuối Năm

một
cuối năm một mình đi xuống phố
chen chân thiên hạ chốn phù hoa
chợt thấy lòng mình như trẻ lạc
giữa phố phương kia nổi nhớ nhà

hai

đêm ba mươi ngồi chờ hoa nở
những nụ hoa vàng như vấn vương
sáng mồng một bước chân ra ngõ
thấy bóng hồng nhan lạc phố phường

ba

lặng lẽ đứng bên vườn sương khói
thấy đời người cũng tưa khói sương
khi những nụ mai vàng chớm nở
lại thấy đời thêm một tuổi buồn

bốn
xưa gặp em bên đường phố nọ
cuối năm về với một cành hoa
giờ gặp lại bên đời sóng nổi
nói lời thương nhớ tuổi xuân qua