Cõi Lòng Lưu Lạc

một
quê nhà chỉ ở qua đêm
quê người tạm trú triền miên nổi buồn
mỗi người có một quê hương
đi xa để nhớ để thương cũng thường

hai

quê cha đất tổ xa rồi
đem thân sống ở quê người buồn không
những chiều nhạt nắng ven sông
cõi lòng lưu lạc buồn mong ngày về