Mây ngoài quan ngoại

có một lần qua sông biển nọ
mà nghe sóng gió nói muôn trùng
hỡi những cánh buồm xa bến nước
rồi sẽ treo đầy mộng cố hương

một lần nữa qua rừng núi biếc
nghe lời ghềnh thác với triều khê
hỡi những đám mây trời phiêu bạt
hãy cứ lang thang để nhớ về

có một lần một lần như thế
người đi như gió lướt qua truông
mây vẫn còn bay ngoài quan ngoại
buồm đã phai màu mộng cố huơng