Hoa
lặng lẽ nở lặng lẽ tàn
thiên thu không lưu bóng
còn một chút sắc màu
cùng hương thơm tịch lặng

Người

người chợt đến chợt đi
trăm năm còn lay đông
nhân ảnh trong sương mù
biết mà tâm còn vọng

Xuân xanh
một cánh hoa mỏng manh
rơi trên bờ vai nọ
ôi một mùa xuân xanh
còn hoài trong nổi nhớ 

Bụi mờ
lục những trang giấy cũ
còn đọng lại câu thơ
tìm hoài trong dâu bể
dấu chân ai bụi mờ

Rượu rót tràn ly
ngày thường thấy lòng mình là đá
cuối năm về bát ngát hóa sông
ngồi đây trong bóng chiều sương khói
rượu rót tràn ly vẫn cứ buồn

Cuối năm
chen chân thiên hạ đi chợ tết
mua về chai rươu với cành hoa
hoa ơi cứ nở cho đời nọ
còn chút hương thơm nổi nhớ nhà