rêu xanh bụi đỏ

kẻ sĩ đạp xe rong phố chợ
đêm về thắp nến dọi chiêm bao
mộng đời mới có ngày hôm trước
bây giờ ngó lại đã hư hao

đời sống nọ vẫn còn mệt mỏi
những giấc mơ cơm áo vật vờ
một bóng hồng nhan khi nhớ lại
chỉ là thấp thoáng của câu thơ

kẻ sĩ ngồi ôm đàn mà hát
trong bóng chiều xanh một nổi buồn
này em hãy cứ về đâu đó
cũng là hoa lá của quê hương

kẻ khó bán nhà đi giữa chợ
bán thêm mộng mị kiếp con người
mai kia em có về qua đó
rêu xanh bụi đỏ đã xa rồi