hãy nhìn cuộc đời

tình cờ mà gặp gỡ
vội vàng mà chia tay
ánh mắt ai ngày nọ
nói ra những lời này

đừng ngạc nhiên khi thấy em cầm điếu thuốc
mà thả khói rất xanh
có gì đâu phải không anh
thà khói thuốc làm cay mắt mình
còn hơn khói đời làm chin đỏ

và những ngày ngồi bên quán nhỏ
phin cà phê rỏ những giọt nước mắt đen
đừng ngạc nhiên khi thấy bóng em
chập chờn trong đó
đã từ lâu đời sống đắng lắm rồi

những chiều ngồi nghe lòng chơi vơi
ly rượu nào chín đỏ sầu xưa
đừng ngạc nhiên khi thấy bước em về
tay đời nghiêng sầu đổ xuống
cuộc đời này anh có thấy không
cả một lòng sầu vô lượng
thì một vài ly rượu nhỏ
làm sao chuốc vô lượng sầu

đừng ngạc nhiên khi thấy trong đêm vắng canh dài
có dáng em ngồi im bên cửa sổ
đời sống bao năm là chờ đợi
em đợi chờ hoài nên lòng hóa là đêm

đừng ngạc nhiên khi thấy em rong chơi ngoài phố
những sáng nắng hồng những chiều mưa giăng
đời sống bao năm là một cuộc kiếm tìm
em tìm mãi đời mình mà không thấy

đừng nhớ gì em
ngày xưa hiền ngoan như lá cỏ
rụt rè như chim muông
một ngọn gió cũng sợ bay làn tóc
một cành mây cũng sợ mắt đời buồn
đừng ngạc nhiên khi thấy em bây giờ
đốt thuốc cho đời thêm hư ảo
uống cà phê cho môi đắng giọt sẫu
đừng ngạc nhiên mà hỏi vì sao
hãy nhìn cuộc đời mình đang sống