LẶNG LẼ PHAI MÀU *

tuổi hai mươi
vào cuộc đời
lơ ngơ
như người không biết uống rượu
lại cạn hết một ly

tuổi ba mươi
đứng giữa đời
ngất ngư
như người trúng gió
chập chờn nghiêng ngã
cơn mê

năm mươi tuổi
bước chân về
đất trời xưa cũ
nghe trăm năm
lặng lẽ phai màu