Khói Sóng

Khói

tình xanh như khói mọc
xưa kia trên cánh đồng
tình giờ buồn khói tỏa
lan đầy mấy bến sông

Sóng

bởi đời là đại hải
mênh mông một nổi buồn
lòng người là ngọn sóng
dạt xô giữa vô thường