Lãng Đãng Mưa Xuân
năm tháng vô tình
bốn mùa đi đến
đời người hữu tình
sao lại lãng quên
xuống phố cuối năm
mua cành hoa nhỏ
chợt nhớ người tình
ở chốn xa xăm
tháng giêng quê người
còn hoa tuyết rụng
cuối năm quê nhà
nắng ấm không em
bên này anh đi
đường chiều bóng nổi
thôn xóm em về
lãng đãng mưa xuân