những nụ cười còn rớt lại
nơi nào
trong trí nhớ phai
bao ngày tháng trôi qua
tuổi thơ hồn nhiên mất
tuổi trẻ cũng phai dần
nửa đời đứng giữa con đường
ngó lui ngó tới
đều buồn như nhau
khi ngày tháng lên men màu lá biếc
những vui buồn như trái chín treo
trên cành mây khói
những mặt người
ngồi im
trong bóng chiều lên
trong bóng ngày qua
nụ cười
rớt lại
nơi nào
trong trí nhớ phai