Tâm Huế

thưở về đứng bên giòng Hương giang chảy
tìm lại hương xưa Thạch xương bồ
bao năm sông nước buồn không dạt
những mãnh đời theo sóng xa đưa

Về gõ tay sầu lên thành quách
nghe hồn dâu bể đọng rêu xanh
trăm năm chưa tận đời sao tận
quận chúa em xưa đã biệt thành

thử một ngày lang thang trong nội
để nghe mưa nắng nói lời chi
nắng mưa chỉ nói lời hoang phế
chỉ nói lời người bỏ nhau đi

thử đêm đêm ngồi chờ nguyệt nở
trên tay người mấy đóa ngọc lan
Huế ơi, đêm Huế là hư ảo
nói giùm người lời khói sương tan

thử về lại nhà xưa miền Gia Hội
thấy chi nhân ảnh giữa muôn trùng
Huế ơi , tâm Huế là hoa lá
ngát hương đời trong mỗi trái tim