tháng ba chạy loạn vô Đà nẵng
Huế bỗng đìu hiu phố vắng người
tôi đứng bên bờ sông nước biếc
thấy bóng kinh thành lặng lẽ trôi
em theo đoàn người đi lưu lạc
chẳng biết ngày sau có trở về
tôi cũng theo đoàn quân di tản
nói lời lỗi hen với sơn khê
tháng ba dòng người còn mắc nghẹn
trên đường qua ngọn Hải vân quan
xe kẹt lưng đèo chiều tắt nắng
mắt em buồn khói núi chiều vương
tôi với đoàn quân đi qua núi
gặp em đứng khóc ở ven đường
chợt thấy lòng mình như muối xát
cúi đầu tạ lỗi với quê hương